ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời

Bạn đang theo dõi truyện dài kỳ hay full Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời của tác giả Lục Xu rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời. Tác giả: Lục Xu. Thể loại: Truyện Ngôn Tình. Tình trạng: Hoàn Thành. Nguồn: Sưu tầm. Sự đau khổ, hận thù, yêu thương là những cụm từ thường xuyên đi với nhau như thể ko thể thiếu, thông qua tác phẩm Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời Quan hệ lao động: Những vấn đề mới và một số khuyến nghị Thông báo tuyển chọn tổ chức, cá nhân thực hiện nhiệm vụ khoa học và công nghệ cấp Tổng Liên đoàn năm 2022 Tổng LĐLĐ Việt Nam - Bộ Tài chính: Bàn giải pháp tháo gỡ vướng mắc trong quản lý, sử dụng tài Cuộc kiểm tra khi có dấu hiệu vi phạm cơ quan Văn phòng tỉnh H. tiến hành gần một tháng. Đoàn kiểm tra đã thực hiện đầy đủ các bước từ đề cương gợi ý đề cương báo cáo giải trình; thẩm tra, xác minh, nghiên cứu báo cáo, tài liệu nhận được; làm việc với tổ chức, cá nhân có liên quan để thu thập Đọc văn bản sau và làm theo các yêu cầu: Tôi nhớ một nhà tâm lý học đã nói: Nếu bạn cảm thấy chán nản thì tốt nhất là giúp đỡ một ai đó. Tại sao? Vì giúp đỡ ai đó, bạn sẽ hướng tâm hồn ra bên ngoài và nhận được niềm vui. Có lần tôi đang ngồi trong một sân bay cho chuyến bay của mình. Vé của tôi [Thảo luận truyện] Ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời - Lục Xu - Nơi giao lưu, gặp gỡ, làm quen, chat chit Ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời - Lục Xu ~ Xem đề tài: Ai se theo em den cuoi cuoc doi - Luc Xu 20 triết lý sống theo bạn đến cuối cuộc đời, nhiều người ước mình biết 10 năm trước. Thời gian qua đi khiến nhiều người tiếc nuối về những điều mình chưa làm được. Sớm thấu hiểu những triết lý sống dưới đây sẽ giúp bạn thoát khỏi cái ngõ hẹp của cuộc Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời - (Chương 69) - Tác giả Lục Xu Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. quemenlifor1971. Mưa vẫn rơi mãi không thôi. Cô nuốt nước bọt, bỏ qua ý cười trên mặt Kỷ Thành Minh. Thậm chí, cô còn dõi theo anh, cô nghĩ, tốt nhất đây sẽ là lần cuối cùng phải đối mặt với nhau. Gương mặt anh vẫn tràn đầy bình tĩnh, thật khiến người ta muốn phát điên lên, rất muốn tát thẳng vào cái bản mặt đúng là càng ngày càng chẳng tử tế đèn trong xe nhàn nhạt, xuyên qua lớp kính thủy tinh bên ngoài, có thể thấy được màn mưa không ngớt, từng giọt từng giọt rơi xuống, vừa rõ ràng vừa sáng đã về khuya, trên đường còn rất ít xe qua tiếng mưa, chỉ còn âm thanh của hơi nhắm mắt lại, tay cô túm chặt lấy quần áo, trên gương mặt lại không hề thể hiện rõ thái độ. Thoạt nhìn, cô giống như đang bị áp giải vào tù, còn anh, hứng trí bừng bừng như đang đi xem hội, biểu hiện đều thật giả dối. Tiếng mưa vang lên ầm ầm, ánh đèn xe vẫn xuyên qua màn mưa, như đang lặp đi lặp lại một vòng tuần ngồi dựa vào cửa sổ, cái lạnh như băng đá trên cửa kính vực dậy tinh thần cô, cô muốn đến gặp anh ấy, cô muốn đến gặp người nhiên, Kỷ Thành Minh đỗ xe lại giữa tác của anh thuần thục lấy ra một điếu thuốc, anh vừa cười vừa châm thuốc, gương mặt anh hiện lên với ngũ quan vô cùng tinh xảo lẩn khuất trong làn khói thuốc mỏng manh, giống như một ảo ảnh trong một câu chuyện đồng thoại nào đó. Thật đáng tiếc là, đã từ lâu cô không còn là một đứa trẻ tin vào những câu chuyện đồng thoại như thế vài hơi, anh mới liếc sang nhìn cô- Tôi cho em một cơ hội, để khỏi tự rước nhục vào thân, quay về nhà thôi, đương nhiên, đó hoàn toàn dựa vào quyết định của dân chủ làm Ồ, anh lại có trò gì khác nữa à? – Cô cũng không thèm cảm Thành Minh lại liếc nhìn cô- Có cần để tôi nhắc nhở em, tại sao thông thường các nhân vật nam chính có bao giờ tình nguyện chôn vùi hiện tại của mình không?- Tôi chỉ biết là, tôi đã làm thì sau này sẽ không hối hận, và cũng sẽ không bao giờ phải nuối tiếc vì trước đây đã không làm. – Cô thản nhiên Thành Minh cảm thấy có nói gì thêm cũng vô ích, anh vứt tàn thuốc, khởi động Thành Minh lái xe vào tập đoàn quốc tế Long Giang. Gần đây Giang Thừa Dự có một dự án lớn, để có thời gian dành cho hôn lễ, hai ngày nay anh đều phải tăng ca đến tận nửa đêm, chuyện này Kỷ Thành Minh rất rõ. Xe dừng lại, cô hít thật sâu, cuối cùng mới xuống xe. Đứng từ vị trí của cô cũng không thể nhìn tới tầng cao nhất của tòa đã từng rất nhiều lần tìm đến nơi đây, nhưng không có dũng khí đi một lần cô có được dũng khí đó, nhưng lại bị bảo vệ ngăn Thành Minh cũng xuống xe- Tôi có thể giúp cô lên cái giọng của Thượng Đế đấy, cô cũng chẳng thèm cảm ơn Sau hôm nay, tôi sẽ không còn liên quan đến anh với sự tự tin của cô, anh từ chối nêu ý kiến- Chúc em may biết Kỷ Thành Minh đã gọi một cú điện thoại đi đâu, chung quy, họ có thể thoải mái đi lên. Đứng trong thang máy, cả hai đều lặng im không nói. Anh biết cô đang rất lo lắng, tuy rằng cô vờ như chẳng có gì xảy ra. Nếu như không phải vì Giang Thừa Dự thật sự kết hôn, cô hẳn sẽ vẫn giả vờ như không bận tâm, xem ra hôn lễ của Giang Thừa Dự đã ảnh hưởng rất lớn đến người mất khả năng khống chế, hóa ra là như thế này bất giác nhếch miệng cười, anh thật sự cảm thấy hứng cũng đang tự thách đố với chính bản thân mình, đợi một lát nữa thôi, liệu cô có khóc lóc chạy ra không hẳn là có tầng cao nhất của tòa nhà, rất nhiều nhân viên vẫn ở lại tăng ca. Kỷ Thành Minh nói với thư ký vài câu, sau đó bảo cô cứ vào không để ý thấy ánh mắt đầy kinh ngạc của những người đứng cũng không thấy rằng, Kỷ Thành Minh đang đứng bên cạnh nhìn cô. Sao anh có thể nghĩ rằng cô sẽ thất bại? Sao anh có thể chắc chắn như thế? Có lẽ chính anh cũng chẳng thể trả Thành Minh ngồi trên sofa bên ngoài, anh tự nói với bản thân rằng, anh làm cái việc nhàm chán này chẳng qua chỉ để xác định suy nghĩ thật sự của chính mình. Điều này chẳng hề liên quan đến bất cứ ai, cũng chẳng hề có ý nghĩa gì Niệm Hi bước từng bước vào văn phòng, mỗi bước chân cô như ngày một nặng thêm, cô biết cô sắp phải đối mặt với điều đẩy cửa hình ảnh quen thuộc, đang ngồi trên ghế, cúi đầu xem tài liệu. Hình ảnh ấy vẫn thân quen như nhiều năm trở về trước. Cô há miệng, nhưng lại chẳng phát ra nổi một âm thanh. Thời gian như ngừng lại, trở về với những năm tháng ấy, cô cũng từng bước vào văn phòng của anh như thế này, lúc đó anh cũng đang cúi đầu phê duyệt công như mọi thứ vẫn y nguyên, anh vẫn là anh, cô vẫn là cô, vậy họ có thể trở lại bên nhau được nữa không?Cô bước từng bước tới bên anh, ánh mắt cô chăm chú nhìn ngẩng đầu lên, anh có ngẩng đầu cô hoảng loạn, cô không thể khống chế nổi bản thân được Anh… - Cuối cùng cô đã có thể gọi anh, cuối cùng cô đã có thể đứng trước mặt anh… Cô cắn cắn mặt vẫn in đậm trong trí nhớ, chậm rãi ngẩng mắt anh sâu thăm thẳm, nhẹ nhàng xuyên thẳng về phía cô, không nói một Em đã trở về. – Cô chậm rãi năm, cô đã trở về, cô đã trở về đứng trước mặt Thừa Dự buông chiếc bút trên tay xuống, đôi mắt anh ánh lên một cảm xác khác lạ- Cô không phải người đầu tiên cải trang thành em gái tôi, mặc dù rất giống trang ư? Cô thật sự sợ chí cô không thể tin nổi, mắt cô chùng Em là… Giang Lục Nhân sẽ biết, anh hẳn là sẽ biết, cô nhìn anh, ánh mắt cô không dám động Thừa Dự nhìn cô, nhưng chỉ cười cười- Kể cả cô cải trang có giống như thế nào, tôi vẫn phải nói rằng, cô tính toán nhầm rồi, tôi không có em vuốt nhanh môi, cô không thể tin được vào cảnh tượng đang diễn ra, cô lao đến trước mặt anh- Nhìn em đi, nhìn em thật kỹ vào, hãy nhìn em xem…. – Cô nắm lấy tay anh, đặt lên mặt mình - Hãy nhìn em thật kỹ mà xem, sau đó hãy nói xem rốt cuộc có thật là em không….Giang Thừa Dự lấy tay xuống, ánh mắt anh sắc nhọn- Cô đây hẳn tốt nghiệp khóa diễn viên chuyên nghiệp nhỉ?Tay cô lại ôm lấy tay anh, cô nắm lấy đầu ngón tay anh- Ở đây… Trước đây em đã từng đeo vào đây một cái nhẫn…Họ đã từng thân mật với nhau đến thế, những điều cả hai đã cùng làm cùng nhau, chỉ chính họ mới biết Thật xin lỗi, tôi không biết lại có những chuyện như vậy. – Ánh mắt của Giang Thừa Dự càng lạnh lùng. – Xin mời cô ra ngoài ngay, nếu không tôi sẽ gọi bảo Anh… Thật sự không nhận ra em là ai ư? - Cô vẫn không thể tin được, cô nhìn anh- Thật sự anh không hề nhận ra cô gái đã từng thêu bức tranh chữ thập hình thiếu nữ cho anh? Thật sự không nhận ra người con gái anh từng ôm vào lòng, từng thề hẹn sẽ cưới ư? Thật sự không nhận ra người con gái anh từng hôn về hứa sẽ trọn đời bên nhau ư?Giang Thừa Dự chỉ nhìn cô, không đến gần anh, đối diện với cái nhìn của anh- Bốn năm, chẳng lẽ chúng ta đã không còn quan hệ gì sao? Tại sao anh lại có thể quên được em? Tại sao anh lại không cần em nữa… Tại sao lại như thế?- Em gái tôi Giang Lục Nhân. – Giang Thừa Dự ngừng lại một chút rồi nói. – Bốn năm trước đã qua như là một lời phán rất bình thường của Diêm lại mỉm cười, trong đôi mắt ngập tràn Đã chết ư? Em chết rồi ư? Bốn năm trước em đã chết rồi ư?.... sao anh còn nhìn thấy được em sừng sững đứng ở Thừa Dự bất động, nhưng cũng không nhìn cô Nhìn em đi, sao anh không dám nhìn em chứ?- Nhìn em và nói rằng em đã chết rồi đi. – Cô ôm lấy bờ vai anh, thậm chí còn ôm chặt lấy anh - Hãy nói rằng em đã chết đi…Anh đẩy cô ra- Xin hãy tự trọng…. – Ánh mắt anh sắc như kiếm đâm thẳng vào trái tim cô. – Bốn năm nay, tôi đã không còn có em gái nữa mắt, cuối cùng vẫn không thể kìm nén được mà tuôn ho mạnh, nước mắt như sương mù vương trên đôi mắt cô, chân cô không ngừng run anh vẫn đứng yên tại chỗ, giống như một bức tượng điêu khắc, trên gương mặt anh không hề thể hiện bất kỳ thái độ Anh nói em chết… Hay là anh hy vọng em đã chết? - Giọng cô thật thê lương. – Bởi vì nếu em chết đi, anh có thể danh chính ngôn thuận nhận được 20% cổ phần công ty, anh có thể danh chính ngôn thuận cưới Mông đại tiểu thư, anh đương nhiên có thể quên đi lời thề ước dài lâu của chúng ta, anh đương nhiên có thể quên đi sự tồn tại của em… - Cô lại càng cố ho khan. – Cho nên, em đáng phải chết, em hẳn là đã chết, có phải vậy không?- Đi ra ngoài lại mỉm cười- Em vốn tưởng rằng anh vẫn còn nhớ anh từng nói, suốt cuộc đời này, anh chỉ cưới em thôi…anh từng nói chúng mình sẽ sinh hai đứa con, một trai một gái… vẫn nhớ rõ, sau khi chúng mình kết hôn, anh sẽ mua tặng em một căn nhà bên bờ biển… anh còn nhớ anh nói sẽ đưa em đến Địa Trung ra người còn nhớ chỉ có mình cô, chỉ mình cô tình nguyện ôm ấp những kỷ niệm ấy Thừa Dự lạnh lùng nhìn cô- Tôi nói rồi, xin mời ra ngoài cho, em gái tôi đã chết từ bốn năm về trước, đừng nghĩ cải trang thành em gái tôi xuất hiện ở đây sẽ kiếm được lợi lộ gì, vô ích Anh vờ như không biết em và vì sợ em phá hoại hôn lễ của anh đúng không? … Anh không muốn cưới em, cho nên mới không thừa nhận em đúng không? Có phải vậy không? Có phải vậy không?Giang Thừa Dự gọi bảo vệ đến- Sao lại để cho người ngoài công ty vào văn phòng tôi, các anh làm việc thế nào thế, không muốn làm nữa à?Anh dập máy- Biến ngay trong vòng năm phút, nếu không, tôi sẽ thi hành biện pháp cưỡng nhìn anh, sương mù vẫn giăng trên hai mắt cô, đôi mắt ấy đang tràn đầy thất Giang Thừa Dự, đây là tình yêu của anh đối với em sao?Đây là điều cuối cùng anh dành cho em sao?Lại là như vậy sao?Vẫn luyến tiếc, nhưng không thể có liều lĩnh ôm lấy anh- Đừng cưới người khác, em xin anh đấy, đừng cưới người khác, em cầu xin anh…Anh hùng hổ đây cô Đừng cưới người khác, đừng cưới người khác…Mãi đến khi có người đi vào, lôi cô cưới người khác, sao anh có thể như thế, sao anh có thể quên mất sự tồn tại của em. Đánh giá từ 97 lượtTruyện Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời của tác giả Lục Xu khá đơn giản , ngắn gọn khi mà cốt truyện chỉ xoay quanh nhân vật nữ cũng có những lúc phải trải qua đau khổ, không đau khổ này thì sẽ có đau khổ khác. Nhưng nhân vật chính trong truyện của chúng ta lại phải trải qua rất nhiều nỗi bất hạnh. Nào là mồ côi cha , phá sản , bị người đàn ông phản bội và căm ghét , số phận của cô gần như là một căn phòng đầy bóng trong cái rủi vẫn còn cái may, cô không thể cứ chìm đắm trong căn phòng tối này mãi được, đã đến lúc cô thoát ra và làm lại thôi. Chúng ta hãy cùng nhau dõi theo bước chân của người phụ nữ này và thầm cầu nguyện cho mọi điều may mắn sẽ đến với cô! Giang Lục Nhân thiu thiu ngủ khoảng mấy tiếng, vừa tỉnh lại, cô đã nhìn thấy Giang Thừa Dự đang ngồi đối diện nhìn cô bằng ánh mắt đầy nghi hoặc. Trong ấn tượng của cô, những cơ hội được ở bên anh như lúc này không nhiều lắm, hay có thể nói, sự quan tâm của anh không bao giờ dành cho cô. Đột nhiên anh lại trở nên chú ý đến cô như vậy, khiến cô rất kinh ngạc. Cô lập tức xoa xoa mặt, làm gì có chuyện gì được chứ. Sự kỳ lạ trong ánh mắt anh khiến cô không biết diễn tả như thế Thay quần áo rồi xuất viện ngay bỏ lại một câu, chậm chạp hiên ngang bước ra ngẩn người, nhìn theo bóng dáng anh, điện trong phòng đã được qua vì cơ thể hơi yếu nên cô mới bị ngất xỉu ở bể bơi, vốn không ảnh hưởng nhiều, dùng từ “xuất viện” này hình như có hơi quá thì nghĩ nghĩ, nhanh chóng thay quần áo, rời khỏi đang đứng bên ngoài chờ cô, trấn tĩnh đến kinh cũng không biết anh đang suy nghĩ về chuyện gì, cô chỉ cảm thấy thật kỳ lạ, nhưng không biết diễn tả thế lên trên xe, rõ ràng Giang Thừa Dự muốn hỏi gì đó, nhưng lại không mở miệng, khiến Giang Lục Nhân lại càng băn khoăn trong lòng. Cô không biết rằng, Giang Thừa Dự bỗng nhiên nghĩ đến tình trạng của cô trong công ty, anh muốn hỏi cô có thích nghi được với môi trường mới không, nhưng sau đó lại nghĩ ra anh sớm đã hỏi cô về vấn đề này rồi, cô cũng từng rất nhiều lần trả lời, nếu cứ hỏi đi hỏi lại thì cũng thật quá rề rà. Anh đương nhiên hiểu rõ hiện trạng của cô, trước đây anh còn thầm cảm thấy vui vẻ, tuy rằng sau này cũng hơi khó chịu một chút, nhưng không biết anh đã nhiễm những cảm xúc khác lạ này từ bao rất muốn hỏi cô, cô gọi anh bằng anh trai, vậy trong lòng cô có thật sự coi anh như một người anh trai ruột thịt hay không. Nếu là như vậy, mỗi khi phải chịu ấm ức khi ở bên ngoài, vì sao cô không bao giờ kể với anh. Có vài người bạn thân thiết với anh cứ luôn phàn nàn rằng em gái hoặc bạn gái mình suốt ngày chỉ biết ca cẩm và giận dỗi, họ luôn nghĩ rằng mọi người đều bạc đãi họ, hoặc là họ ghét phải nhìn thấy người ta. Rất nhiều năm qua, anh chợt nhận ra, cô chưa bao giờ nổi giận với cô, có thật sự coi anh là anh trai của cô không?Anh cau mày, hình như anh chưa bao giờ đối xử với cô như một cô em gái ruột thịt của là có gì đó không bình thường đang diễn ra, anh cũng không rõ, anh thấy hơi buồn bực, anh không thích cảm giác lại nhìn dáng vẻ của anh, cô không dám mở miệng quấy rầy, có lẽ anh đang cảm thấy rất phiền phức, nhưng cô đâu có khiến anh phiền vì đến nhà, theo thường lệ ông Giang Huy thường hỏi vì sao cô không về nhà, nhưng vì Giang Thừa Dự cũng không về, nên ông không cảm thấy quá lo lắng, vì Giang Thừa Dự đã kiếm cớ là công ty thưởng cho nhân viên thêm một đêm ở khách đến bà Văn Dao cũng không mở miệng hỏi về Dương bê thức ăn bày lên bàn, bốn người họ lại cùng ăn tôí như mọi khi, bà Văn Dao bỗng hỏi- Thừa Dự, đi chơi với Tố Nhi con thấy thế nào?Giang Thừa Dự đảo mắt liếc mẹ mình một cái- Có đi, nhưng không có gì đặc độ không mặn không nhạt của anh khiến bà Văn Dao cau mày- Con bé đó rất ngây Thừa Dự hiểu ý bà Văn Dao, bà muốn nhắc nhở anh rằng Nghiêm Tố Nhi tốt như thế nào, lại không mưu mô, nếu kết giao cũng sẽ tránh khỏi mệt mỏi, đối với đàn ông như thế cũng không Mẹ à, con đang dồn hết tâm trí vào công thản nhiên Giang Huy dừng đũa- Con nó còn nhỏ, không cần chúng ta phải quan tâm Thừa Dự và bà Văn Dao đều nhìn về phía ông Giang Huy, họ đồng thời nuốt xuống suy nghĩ của mình. Thế nhưng Giang Thừa Dự lại khá thoải mái, dù sao tạm thời anh cũng không bận tâm đến chuyện này, cứ để thư thư, khi nào cần tiến sẽ tiến thường thì sao cũng được, nhưng đối với chuyện dựng vợ gả chồng, anh không muốn lấy lợi ích là một thước đo tiêu chuẩn như những kẻ bà Văn Dao lại khá thất vọng đối với chồng Lục Nhân chỉ lẳng lặng ngồi theo dõi cuộc đối thoại của họ, cô chưa từng dừng đũa bới cơm, giống như ở đây, cô không có quyền lên tiếng. Cô không thể nói “Anh trai nên có bạn gái rồi..”Cô không thể nói “Anh trai thích kiểu con gái như thế nào…”Cô không thể nói “Trong lòng anh trai có muốn lấy vợ không..”….Có rất nhiều thứ, cô không bao giờ nói, cũng không thể thật yên ngồi trong phòng mình. Cô cảm thấy có gì đó không rõ ràng. Giống như, cô đột nhiên không biết bản thân nên làm gì, không nên làm gì, hay có phải những lời cô nói với người khác đều sai lầm rồi ba tiếng gõ cửa, cô bước ra ngoài mở mỉm cười với ông Giang Huy, một nụ cười rất bản năng, khiến cô cũng tự cảm thấy bản thân thật giả Giang Huy mang đến cho cô một cái bánh gato, là loại bánh mà trước đây cô từng nói rằng rất Lúc nãy cha thấy con ăn rất bỗng cảm thấy áy náy vì những biểu cảm phi tự nhiên vừa Cảm ơn Giang Huy cau mày, thở dài- Lục Nhân, bây giờ con đừng nên suy nghĩ nhiều, hãy cố gắng học thật giỏi, chuyện tương lai rồi sẽ nói không rõ ý của ông, thế nhưng vẫn đủ để nhận ra ông đang phiền lòng vì chuyện của cô, nên rất cảm động. - Con biết, con sẽ không suy nghĩ lung Ở công ty có xảy ra chuyện gì không?- Đồng nghiệp đối xử với con rất tốt, có chuyện gì con không hiểu đều chỉ dạy cho con, cha không cần quá lo lắng đâu ạ. Chỉ là con ngồi xe hơi lâu, nên cảm thấy không được thoải mái lúc đó ông Giang Huy mới yên tâm gật đầu- Đi ngủ sớm Dạ, cha cũng nghỉ ngơi sớm nhìn theo bóng ông Giang Huy, ít nhất ông cũng đối xử thật sự tốt với cô, coi cô như con gái ruột thịt của quay đầu, nhìn chiếc bánh trên tay, lòng chợt cảm thấy ngọt vậy, cô không đáng thương như cô tưởng, vẫn có nhiều người quan tâm đến cô, yêu quý cô, vì sao cô còn oán trời trách đất nghĩ cô vừa định xuống nhà uống một cốc nước, ăn bánh xong thường dễ bị khát nước vừa bước ra ngoài, cô nhìn thấy bà Văn Dao đang đi về hướng thư phòng, thật kỳ lạ, thông thường bà rất ít khi đến thư đứng thêm một lát, nghĩ đến vẫn đề bà Văn Dao nhắc đến lúc ăn cơm, hẳn phần lớn là nói về chuyện hôn nhân đại sự của Giang Thừa Dự nhỉ?Cô thật sự muốn biết, trong lòng Giang Thừa Dự đang tính toán như thế dù nghe trộm cũng không hay lắm. Nhưng cô không sao áp chế lại sự hiếu kỳ trong Mẹ à, chuyện này mẹ đừng có xen Thừa Dự từ chối ngẩng đầu lên, anh không muốn thương lượng với bà Văn Dao về chuyện của Nghiêm Tố Văn Dao trầm mặt- Mẹ già rồi, lời nói chẳng ai thèm nghe Mẹ Thừa Dự dường như có vẻ bất đắc Thật sự không thích à?- Con đã nói con còn trẻ Hồi bằng tuổi con mẹ đã sinh ra con rồi Thừa Dự có vẻ đau đầu- Đúng rồi, mẹ sau này đối xử với Lục Nhân tốt một chút, hãy coi cô ấy như con gái ruột của mình bà Văn Dao cũng kinh ngạc trước thái độ của Giang Thừa Dự- Tại sao tự nhiên con lại nói vậy?- Cô ấy không phải em gái mắt bà Văn Dao hiện lên sự bất khả tư nghị- Con nói là…Giang Thừa Dự gật đầu- Nên không cần phải so đo, cha không hề phản bội Thừa Dự cúi xuống tiếp tục nhìn vào những số liệu trên bàn, anh không hề nhìn thấy sự âm ngoan đang nhen nhóm trong đôi mắt bà Văn thì bà càng không thể hạ thủ lưu tình với Giang Lục Nhân được nữa, vốn bà còn không hiểu ông Giang Huy đang nghĩ gì, nhưng bây giờ mọi thắc mắc của bà đã được thông suốt, hóa ra ông đang muốn dâng con gái của ả tiện nhân cho con trai bà cơ đấy. Cứ ngồi đấy mà mơ, chỉ cần một ngày bà còn sống, bà sẽ không để Thừa Dự có bất cứ mối liên hệ nào với con bé cũng đừng mơ. Kỳ nghỉ hè nhanh chóng kết thúc, Giang Lục Nhân lập tức bước vào năm học được đồn đại là tàn khốc nhất trong thời kỳ trung học. Một số giáo viên bắt đầu liên hoàn oanh tạc xuống đầu học sinh, nhưng thái độ chẳng hề khẩn trương mà vẫn ung dung bình tĩnh của các học sinh khiến các giáo viên lại càng sốt ruột. Thời gian chỉ như vừa quay đi quay lại đã hết năm học cấp ba này như luôn là một âm hồn bất tán đối với bất kỳ học sinh nào. Giang Lục Nhân lại thích tự tìm cho mình những niềm vui nho nhỏ, mỗi khi đến trường, cô đều đi qua nhà sách Trung Ngọ mua rất nhiều sách báo. Cô rất thích thú với các tin tức xã hội và giải trí, cứ như vậy từ học kỳ đầu tiên năm nhất trở đi, cuối tuần nào cô cũng mua một tờ báo “Phụ nữ mới” để xem, và thế là đến cuối học kỳ cô lại thu gom được một đống giấy cao cấp. Cô rất kiên trì thu gom tất cả mang ra ngoài bán giấy vụn, cứ lặp đi lặp lại như vậy, cô lại thấy vui vui. Con người quan trọng nhất là phải tự biết tìm kiếm niềm vui cho bản thân, để tránh khỏi những cảm giác nhàm chán không thú vị trong cuộc sống tịch mịch khai giảng năm đó, cô được Giang Thừa Dự đưa đến trường. Trên đường đi, anh không ngừng dặn dò, nhưng cô chỉ cúi đầu im lặng không trả lời. Cô sợ phải nhìn thấy nụ cười của anh, khiến cho cô có cảm giác mình chỉ là một tia nắng nhỏ, không có quyền phát ngôn. Trong bộ phim “Bầu trời xanh thẳm” nam chính từng gọi nữ chính là một chú dê con đang gặm cỏ non trên đồng, mà nữ chính trong bộ phim đó có tính cách cũng rất nhu nhược yếu đuối, luôn khiến nam chính có ham muốn được bảo vệ cô. Giang Lục Nhân buồn bực nhíu mày, có lẽ đến chính bản thân cô còn muốn được bảo vệ loại con gái yếu đuối này nữa là, nếu không sẽ không có hàng loạt các biến cố về sau, con người đúng là toàn những thói hư tật xấu không nói nhiều lắm, mãi cho đến lúc Giang Thừa Dự chuẩn bị đi, mới lắc lắc cánh tay cô- Muốn ở cùng anh à?Kiên quyết lắc Tốt lắm, anh sẽ quay về công ty, nhớ là phải về nhà sớm một chút nhé. – Giang Thừa Dự xoa xoa trán Thừa Dự vừa đi, Uông Chu Duyệt liền chạy đến kéo cô- Lâu lắm mới được gặp cậu, tớ nhớ cậu muốn chết. – Nói xong lại ôm cô một cái thật chặt. – Ai chà, đưa tiền học đây, có bao nhiêu tiền nào?Giang Lục Nhân nói ra một con số, Uông Chu Duyệt lại càng tỏ ra thân thiết với cô hơn- Tốt quá, nhà mình chỉ cho mình nhiều nhất là 300 tệ thôi, thế nào, ra ngoài shopping thôi chứ còn gì nữa nhỉ?Đầu Giang Lục Nhân đầy hắc nhưng vừa bước vào cổng trường, Giang Lục Nhân và Uông Chu Duyệt đã đồng thời dừng bước. Cách đó không xa, Kỷ Thành Minh vừa bước xuống mở cửa xe cho Hướng Tư Gia, Hướng Tư Gia nhẹ nhàng bước xuống xe. Cảnh này đã xảy ra vô số lần, nhưng lần nào cũng khiến không ít người phải dừng bước ngó lại như cũ, có lẽ vì nó quá đẹp, nên ai đi qua cũng tình nguyện thưởng Thành Minh không biết đang cầm gì trong tay, chỉ biết Hướng Tư Gia vừa cười vừa nói chuyện cùng Chu Duyệt vỗ vỗ mặt- Ôi, cô thấy Hướng Tư Gia có phải rất có số yêu chú già không?Giang Lục Nhân không nhìn nữa- Ý cậu chủ yếu là nói Kỷ Thành Minh có sở thích lolita thì đúng hơn?- Ha ha, cái đó cái gì gì đó đó thường là âm mưu của tụi con gái mà… - Uông Chu Duyệt cười Lục Nhân bỗng nhiên nhớ tới Giang Thừa Dự, quả nhiên không thể cười nổi nữa. Sau đó Kỷ Thành Minh và Hướng Tư Gia cũng đi tới. Hướng Tư Gia cười với cô- Sao hôm nay đến sớm vậy?Kỷ Thành Minh khoác tay Hướng Tư Gia- Đâu phải ai cũng thích ngủ nướng như cười của anh rất lạnh nhạt, không hẳn là thoải mái, nhưng khiến ai ai cũng nghĩ đến những điều tốt Tư Gia làm mặt quỷ với anh- Tốt, bây giờ đã ghét bỏ em rồi cơ Thành Minh xoa nắn khuôn mặt Hướng Tư Gia- Anh mà dám à?Hai người cứ trực tiếp liếc mắt đưa tình trước bàn dân thiên hạ, coi Giang Lục Nhân và Uông Chu Duyệt như không khí trên đường. Uông Chu Duyệt không ngừng càu nhàu, kéo tay Giang Lục Nhân đi, miệng phàn nàn- Đồ dở hơi, lúc nào cũng thích trình diễn tiết mục ấn ái, cứ như sợ không ai biết cô ta đã đính hôn, mà chồng sắp cưới thì già hơn cô ta đến năm tuổi cơ đấy….- Oa, nếu tớ mà là Hướng Tư Gia, tớ sẽ nghĩ là cậu đang ghen tị Ghen tị… tớ mà phải ghen tị với cô ta?- Vậy sao cậu phải nổi giận thế. – Giang Lục Nhân lắc lắc cái đầu Uông Chu Duyệt, cảm thấy rất thú chung là ngày hôm đó trôi qua cũng không đến nỗi tệ, sau mỗi giờ tự học, Giang Thừa Dự đều đến đón cô về nhà. Giang Lục Nhân rất hài lòng với cuộc sống như thế này, sau một ngày bận rộn cô lại được chậm rãi thưởng thức những giây phút êm ả, và một ngày cứ thế trở nên vô cùng phong khai giảng không lâu, Uông Chu Duyệt chỉ vào Hướng Tư Gia và nói- Hình như cô ta đang trở nên cực kỳ cố gắng, cậu cũng phải cố gắng nâng cao điểm số lên, không là sẽ bị cô nàng vượt qua Lục Nhân liếc Uông Chu Duyệt một cái- Cậu thấy tớ còn chưa đủ cố gắng à?Uông Chu Duyệt cầm tay cô, cực kỳ sốt sắng nói- Cuối cùng cậu cũng giác ngộ rồi, thật đáng giác ngộ của Giang Lục Nhân bắt đầu từ kỳ kiểm tra đầu học kỳ trung học, ngay trước cuộc thi vật ký, nhà trường đã công bố đề cương, nhưng đề thi chắc chắn sẽ không hoàn toàn giống hệt các phần trong đề cương. Trong khi đó nhà trường mời nhiều giám thị trong kỳ thi tháng đến phát khóc luôn, đại bộ phận thí sinh đều đầu hàng, trong đó nữ sinh chiếm tỉ lệ khá cao. Các nam sinh có ưu thế hơn trong các môn như vật lý cứ thế từng bước tiến lên, cấp độ của đề cương khó hay dễ thật khó có thể bình luận. Nếu đề cương đơn giản hơn, đa số nữ sinh chiếm điểm số cao, nhưng chỉ khó hơn một chút thôi, thành tích của nữ sinh lại bị giảm xuống đáng Giang Lục Nhân cũng bị giảm điểm số không ít thì nhiều, trong khi đó Hướng Tư Gia lại hiếm khi tiến bộ đến như Giang Lục Nhân vẫn được xếp trên Hướng Tư Gia như độ học tập của Giang Lục Nhân khá giống với tính cách của cô, trong đề thi mà gặp vấn đề gì khó, cô cũng sẽ không cố gắng giải bằng được thì thôi, dù sao tỷ lệ giải được cũng thấp hơn, mà giải được giỏi lắm cũng chỉ thêm một hai bài chứ giờ thể dục, giáo viên thường cổ vũ các học sinh nên đi ra ngoài nhiều một chút, không nên cứ mãi ngồi trong lớp giải đề toán, ngược lại sẽ không có lợi đối với tư Lục Nhân vốn đang đứng trong hành lang, cô nghĩ nghĩ thế nào, lại đi về hướng nhà vệ sinh đi đến cửa, cô đã nghe thấy một vài giọng nói từ trong đó vọng Tư Gia, gần đây cậu rất cố gắng học tập nhé, khiến bọn tớ rất áp Ừ, cố gắng như vậy mà kết quả cũng chẳng tốt hơn là Không phải rất tốt đấy à? Thầy giáo còn khen cậu tiến bộ mà… A, tớ biết rồi nhé, cậu muốn vượt qua người ta đúng Sao lúc nào cậu cũng thông minh thế? - Hướng Tư Gia dừng lại một chút. – Tớ không thích cái kiểu dễ dàng đạt được mọi thứ của cô ta, cứ như để ra vẻ chỉ số thông minh của mình rất cao ý, còn chỉ số thông minh của chúng ta chỉ thấp lè tè không Đúng vậy. Ngày nào cũng nói mình chẳng thèm cố gắng, sau khi về nhà còn chẳng thèm đọc thêm sách, cứ như là khoe khoang …- Tớ sẽ cố gắng vượt qua cô Tớ sẽ ủng hộ cậu.…Giang Lục Nhân nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn không vào, cô hiên ngang bỏ đi. Rồi lại nghĩ, có phải mình thật sự là người khoe khoang đến thế không? Việc này có thật sự đáng lo ngại đến thế không?Nhưng dù sao cảm giác bị Hướng Tư Gia vượt mặt cũng thật sự chẳng dễ chịu chút nào, nên cô cũng phải cố gắng hơn một chút mới khi vế nhà cô liền chủ động tìm Giang Thừa Thừa Dự vô cùng ngạc nhiên, rất hiếm khi cô chủ động tìm đến tận cửa như thế này, bình thường mỗi khi anh làm việc, cô đều trốn trong phòng, muốn gặp cô một cái còn khó nữa tích ngữ văn của cô không tồi, bài văn của cô thường được thầy giáo tuyên dương trước lớp, tiếng Anh còn khá hơn, không đứng thứ nhất cũng luôn đứng Top đầu, môn Toán cũng không tồi, còn đối với môn Hóa học, sau khi tăng cường làm thêm bài tập thì giờ đó đã trở thành môn đơn giản nhất, môn Sinh vật cũng chẳng là gì đối với cô, có lẽ vấn đề lớn nhất của cô chính là môn Vật cầm trong tay một vài đề thi, sau khi đã ngâm cứu mãi mà vẫn chưa tự giải được, nên lôi ra nhờ anh giảng Nhờ anh làm gia sư à? - Khóe miệng Giang Thừa Dự nhếch cao, tâm trạng rõ ràng không tệ chút nào đến gần chỗ anh hơn, không ngửi thấy mùi nước hoa linh tinh, chỉ có mùi rượu rất nồng- Lại uống rượu à?- Mũi em sao mà thính thế? - Anh nhanh tay véo mũi cô một cái. Cô cũng không tránh thoát, đành buồn bực nhìn để cô ngồi xuống bên cạnh, còn mình thì xem tập đề của cô, cuối cùng cười- Em đúng là đồ cơ tròn mắt đánh giá đến đây là vì việc học, cô rất muốn nói như vậy, nhưng khi bị anh nhìn chăm chú, tâm trạng cô lại biến đổi diệu kỳ, cô nhớ về cái hôn ngày hôm đó, khuôn mặt lại đỏ ửng Thừa Dự nhìn cô, chỉ vào một vài công thức trong sách- Chắc em không chỉ nhớ vài công thức này đấy chứ?- Thầy giáo nói là trong đề thi đại học thường chỉ ra đề vào trong khu vực này thôi, một công thức chia làm hai, cứ như vậy có thể đạt được điểm tương đối…- Vậy em định tùy tiện viết lung tung thế này à?- Em đâu có viết lung tung, đây là công thức cân bằng định lượng mà, Hgt2M2m1+m2V2 này sẽ cho ra một nhiệt lượng tương đương với lực tiêu hao ma sát….Ánh mắt Giang Thừa Dự trầm xuống- Vậy tại sao em không tính tiếp đi?Cô thật sự cũng định như vậy, nhưng thầy giáo luôn lưu ý công thức định luật bảo toàn năng lượng này, nhưng cô lại cố tình không áp dụng công thức môi- Em đến hỏi anh, sao tự nhiên lại biến thành anh hỏi em thế?Cô vênh mặt lên, trông cực kỳ vô Thừa Dự nhìn dáng vẻ của cô mà cháng váng, rất lâu sau anh mới “A” được một tiếng, anh lại chỉ vào cuốn đề cương- Em sai ở chỗ này, chỗ này không có lực tiêu hao ma sát… Em nhìn kỹ lại đoạn này đi…- Cái gì vậy?- Lực cản không khí, nhất định trước tiên em phải lưu ý đến quán tính, nếu có quán tính, trước tiên em phải biết là giảm tốc hay tăng tốc, sau đó mới xuống đến đây……Giang Lục Nhân nghe Giang Thừa Dự giảng bài, thời gian chậm rãi cứ thế trôi qua giống như anh đang ôn tồn kể chuyện , hàng mi khẽ chớp chớp lay động. Cô ghé lên trên bàn, nhìn chăm chú vào đôi mắt đó, không sao thoát được- Mắt anh đẹp Thừa Dự cầm bút, nói nửa ngày, chờ đến bây giờ chỉ có thể đau khổ đỡ trán- Sau này ra ngoài đừng bảo là có quen biết anh Em sẽ nói em không chỉ quen anh, mà còn rất thân thiết nữa Thân đến mức nào?Cô nhanh tay bới tung mái tóc anh để tìm một cái gì đó, sau đó nhổ ra một sợi tóc bạc- Đấy, em sẽ nói em đang giữ một thứ đặc biệt nhất trên người vui vẻ chìa ra sợi tóc bạc của đột nhiên nắm lấy tay sửng sốt, như mình đã phạm lỗi Đi mang đến món quà “khỏa thân” của em đến tặng anh. – Anh thả tay cô ra, vươn tay xoa đầu Cái gì cơ?- Không phải em đang giữ một thứ đặc biệt nhất trên người anh à? Anh cũng phải giống như thế, vậy mới công bằng nhíu mi, không thèm chấp- Em vẫn chưa hiểu chỗ này, anh mau giảng lại Ai bảo em không chịu tập trung lắng nghe Em thật sự không hiểu mà, từ chỗ định luật bảo toàn năng lượng này thôi… Review truyện ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời - tác giả Lục Xu Cả câu chuyện khá đơn giản và ngắn gọn, xoay quanh nhân vật nữ chính đầy đáng thương – Giang Lục Nhân. Cuộc đời cô là sự tiếp nối của một chuỗi những bi kịch, là căn phòng tối bao trùm mọi hy vọng cuộc đời. Cha mất đi, mọi tài sản vốn thuộc về cô đều bị chiếm mất, có lẽ đó cũng là lý do quay lưng của người con trai cô yêu tha thiết. Quãng thời gian đó như một tấm lưới khổng lồ bủa vây cô trong đau thương và mất mát. Thế rồi, một tai nạn bất ngờ ập đến như đã định trước, tiếp nối duyên phận giữa cô và nam chính Kỷ Mạch Hy. Anh lựa chọn cứu cô – người đã gây nên cái chết cho người cho người con gái anh yêu sâu đậm. Lục Xu là một tác giả khá nổi tiếng đối với bạn đọc yêu thích thể loại truyện ngôn tình, đa phần những sáng tác của tác giả là những câu chuyện nhẹ nhàng, đi sâu vào lòng bạn đọc như lời thủ thỉ tâm tình đáng yêu. Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu, Ai Hiểu Được Lòng Em? ... là những nhan đề truyện có lẽ bạn đã từng nghe qua, như xoáy sâu vào lòng độc giả. Tóm tắt nội dung Nhan đề truyện Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời như tiếng gọi đến thổn thức lòng người, là tiếng gọi của tình yêu của nỗi nhớ nhung của cả một tấm lòng. Trong tình yêu, đây chính là lời thủ thỉ chân thành, là xuất phát tự trong trái tim, tận trong tâm thức sâu thẳm. Vốn dĩ không biết sẽ đi đến đâu, không biết thế nào, nhưng xin hãy cứ tin yêu. Sâu thẳm trong nội tâm của mỗi người đang yêu mà không thể ở bên cạnh người mình yêu đều cất giấu một bí mật không muốn bất kỳ ai biết được, đó chính là “Khoảng cách xa nhất trên thế giới”. Cha mất, toàn bộ tài sản đều bị chiếm mất, một tai nạn ly kỳ đã xảy ra với cô, nhưng trong chính quãng thời gian u ám đau khổ nhất đó, người đàn ông duy nhất đã từng chăm sóc yêu thương cô tha thiết lại lựa chọn kết hôn cùng một người phụ nữ khác. Anh ta đã đưa ra một lựa chọn khôn ngoan như lẽ thường, và hèn nhát như giọt nước cuối tràn ly, đẩy cuộc đời nữ chính bước vào bi kịch. Điểm hấp dẫn của truyện này, là những tình tiết xếp lớp khá tinh tế. Nếu như đã bước vào bi kịch, hẳn phải có lối ra cho nữ chính. Nhưng không, người đàn ông đã cứu cô lại nói với cô “Cô cho rằng tôi thật sự muốn cứu cô ư? Hẳn cô biết rất rõ, tôi hận cô đến chết.” Đúng vậy, người đàn ông đó thật sự rất hận cô, vì người con gái anh yêu thương nhất đã vì cô mà chết. Duyên đến rồi đi, vì ai mà ngay từ khi bắt đầu, cô đã lựa chọn cho mình một khúc nhạc bi thương đến thế? Còn với riêng cô, cô chỉ có thể đi hết con đường bằng chính đôi chân của mình, để xem ở cuối con đường đó rốt cuộc sẽ là vui hay buồn. Giang Lục Nhân Đối với em, khoảng cách xa nhất trên thế gian chính là - chúng ta không thể đến gần bên nhau. Kỷ Niệm Hi Thực tế cho ta biết, trên thế gian này làm gì có nhiều bi kịch đến thế, ai cũng đều có cơ hội để gặp người kế tiếp, chỉ cần ta nguyện ý. Bi kịch chỉ là khi, chính bản thân ta không muốn thoát khỏi khúc nhạc bi thuơng đó. Rồi tình yêu sẽ lại đến, sẽ kết trái đơm bông sẽ rực rỡ chứ, liệu mọi thứ có thể đưa chúng ta vượt qua khó khăn, cuộc đời này còn có chi cản ngăn, còn có chi luyến tiếc ? "Đối với rất nhiều người, mối tình đầu chẳng qua chỉ là một mối giao tình qua lại lẫn nhau, sau khi chia tay bỗng nhiên nhớ về nó mà thở dài oán trách đôi chút, nhưng đối với rất nhiều người, đó lại là kiếp nạn của cả cuộc đời." "Mối tình đầu là gì nhỉ? Là lật lại một cuốn album cũ, tìm lại được bóng dáng xưa sau nhiều năm xa cách. Nhưng đến khi không thể hình dung chính xác bóng hình gương mặt thân thương ấy nữa, thời gian trôi qua như ảo ảnh, ta chỉ còn có thể truy tìm lại dấu vết của mối tình đầu ấy mà thôi." "Điều khiến người ta đau khổ nhất, không phải vì anh dửng dưng bỏ mặc tôi, mà là anh dùng toàn bộ những điều tốt đẹp từng làm đối với tôi chuyển sang cho một người khác." Review truyện ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời Review truyện ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời Trong ngược có ngọt, và trong ngọt là rất nhiều ngược. Nhìn chung truyện này nữ chính có nhiều thời điểm rất bế tắc, luẩn quẩn trong những cảm xúc của "mối tình đầu", đây cũng là tâm lý thường gặp của những cô gái mang trong mình trái tim yêu thương nồng nhiệt, nhưng mối tình đầu lại là một cơn mưa rào giữa hạ loại mưa mà không ai muốn tắm lại ấy ạ!. Mối tình đầu bất kỳ trở thành Nam phụ hay Nam chính trong cuộc đời của Nữ chính, thì cũng sẽ làm cho cô ấy đau khổ, dằn vặt. Bạn có thể thấy cô gái ấy thật ngốc, vì sao phải lăn lộn, phải cưỡng cầu ... nhưng những điều đó chỉ có thể lý giải rằng bạn chưa từng đi qua mối tình đầu như cô ấy mà thôi. Trong tâm trạng đó, trong cảm xúc đó, chính là không thể nào khác được. Cô ấy, vào thời điểm nhiều khao khát nhất, mở tâm nồng nhiệt nhất đã đón vào một Nam phụ để cả đời phải nuối tiếc. Nam phụ - mối tình đầu của nữ chính - một loại đàn ông hèn nhát, nhưng mưu cầu tiền đồ danh vọng, sẵn sàng quay lưng với những lời thề non hẹn biển. Nam chính - là một hình mẫu rất điển hình cho người đàn ông có lý trí, có khí phách, những người nắm vận mệnh trong tay mình. Có câu hát rằng" ... vết thương này sẽ theo em đến cuối đời, càng đậm sâu lại càng da diết đau ...". Có lẽ vết thương của mối tình đầu, cũng sẽ vương vấn theo Giang Lục Nhân đến suốt đời, làm cho cô không thể quên, cũng không thể ngưng cảm thấy đau đớn, bất kể rồi cũng có Nam chính sẽ cận kề bên cô. Một thiên truyện không quá dài, nếu bạn vừa tan vỡ mối tình đầu chưa lâu thì có thể nhấm nháp. Món bánh quy trà xanh vị đắng này, xét đến cuối cùng thì cũng sẽ có vị ngọt. Tuy nhiên để ăn thì bạn phải có can đảm đấy. Theo Reviview 365 tổng hợp